Phan Kính luôn mang theo nụ cười, tràn đầy tinh lực, còn chào hỏi từng thầy cô và bạn học trên đường.
Cố Tuyển cực kỳ thích Phan Kính, khi cậu bé không vui, chỉ cần nhìn thấy gương mặt tươi cười của Phan Kính, lập tức cũng vui theo.
Hai người đi qua một con ngõ nhỏ, băng qua đường lớn, rồi qua một con phố, cuối cùng đến trường học.
Bỗng nhiên, Cố Tuyển nhẹ nhàng kéo tay Phan Kính, ý bảo cô bé nhìn về phía bên phải.
Bên kia có một cô bé khác, tuổi cũng cỡ bằng họ. Nhìn hơi đen, dáng người gầy gò, tóc cột đuôi ngựa hơi khô xơ, dán sát vào tường, cúi đầu bước đi, toàn thân mang vẻ mệt mỏi, ủ rũ.
Nhưng cô bé đó mặc đồng phục rất đẹp, màu xanh lam tươi sáng, váy dài quá đầu gối, áo khoác trắng kiểu hải quân.
Quần áo mặc dù chỉnh tề, sạch sẽ, nhưng càng làm cô bé trông thiếu sức sống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT