Tiểu An báo cáo rất nhanh, lập tức được duyệt qua. Dù sao đây cũng chỉ là hoạt động "đóng phim quần chúng", không có thù lao, chỉ vài người trẻ trong đội cảm thấy hứng thú, như chị Lan thì chỉ mong được về nhà sớm để coi con làm bài tập.
Đạo diễn Tần là người có lý tưởng nghề nghiệp rất mạnh.
Tiểu An thì không có khiếu nghệ thuật gì cho cam, nhưng lại cực kỳ có tinh thần chuyên nghiệp.
Cô ấy lấy tinh thần làm việc chăm chỉ của một nhân viên tình báo khoa để đi tìm… tin đồn giới giải trí.
“Hắn nghiêm túc lắm,” Tiểu An nói với Phan Kính, “Hắn yêu cầu diễn viên trong phim tuyên truyền cảnh sát không cần phải đẹp, nhưng nhất định phải có chính khí đầy mình.”
“Cho nên hắn xem từng bức ảnh chụp của đội cảnh sát, lọc ra vài người, yêu cầu họ đến thử máy. Hà Vân Thăng cũng bị gọi về.” Tiểu An bĩu môi: “Làm nghệ thuật mà, toàn chuyện rườm rà với phức tạp.”
Phan Kính nghĩ nghĩ, cảm thấy đạo diễn Tần đúng là có con mắt tinh đời. Hà Vân Thăng đúng là không đẹp trai lắm, mặc thường phục đi giữa phố cũng chẳng ai để ý, chỉ như một chàng trai bình thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT