Ánh dương mùa xuân ấm áp dịu dàng, nhiệt độ vừa vặn dễ chịu. Đám trái cây dại được rửa sạch từ tối hôm trước nay đã hong khô, có thể bắt đầu ủ rượu.
Thế nhưng Lục Vân Sơ còn chưa bắt tay vào, Văn Trạm đã đứng ngồi không yên, muốn lên núi từ sớm.
Hắn không nói, cũng không viết, chỉ lặng lẽ đeo giỏ tre sau lưng, lượn qua lượn lại trước mặt Lục Vân Sơ.
Lục Vân Sơ đặt vò rượu trong tay xuống, không nhịn được bật cười.
Hắn cũng chẳng giận, chỉ đỏ vành tai, dựa vào khung cửa, giỏ tre vẫn đeo trên lưng, mắt nhìn nàng mong mỏi.
Buổi sáng khí trời vừa dịu vừa mát, chính là lúc thích hợp để lên núi, nếu đợi đến trưa hay chiều e là hơi nắng. Lục Vân Sơ nghĩ một hồi, đặt đồ trong tay xuống: “Vậy thì lên núi thôi, buổi chiều ta sẽ làm tiếp mấy thứ này.”
Văn Trạm như thấy xuân đến trước ngõ, hân hoan ra mặt, liền kéo cái giỏ nhỏ trước ngực ra khoe với nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play