Lục Vân Sơ trong lòng Văn Trạm khẽ cọ cọ theo thói quen, sau đó mới ngẩng đầu nhìn hắn, khẽ hỏi: “Chàng... đã đoán được những gì rồi?”
Trước kia không nói rõ hết mọi chuyện với Văn Trạm, là bởi nàng nghĩ nếu biết được toàn bộ chân tướng, e rằng sẽ là đả kích rất lớn với chàng. Giấu chàng, thì cả hai vẫn có thể sống hạnh phúc như vậy, chẳng khác biệt là bao. Nhưng nếu mọi bí mật bị vạch trần, có lẽ... sẽ chẳng thể quay lại được nữa.
Thế nhưng khi nàng ngẩng đầu, nhìn thấy ánh mắt của hắn, mọi do dự trong lòng đều tan biến.
Người ta thường ví sự dịu dàng như nước, nhưng dịu dàng của Văn Trạm không giống nước, mà giống biển cả. Nhẹ nhàng bao bọc lấy nàng, ôm trọn mọi bất an cùng nỗi hoang mang.
Thấy nàng thả lỏng bờ vai, hắn mới nở nụ cười, đưa ra tờ giấy đã viết sẵn.
—— Nàng không phải lần đầu đến thế giới này, cũng không phải lần đầu trải qua tất cả những chuyện này, đúng không?
Dù biết hắn đã đoán ra chân tướng, nhưng khi phải đối mặt trực diện với câu hỏi ấy, Lục Vân Sơ vẫn ngẩn ra trong chốc lát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play