Lục Vân Sơ trong lòng ê ẩm nghẹn ngào, muốn nói gì đó nhưng lại thấy mọi lời lúc này đều trở nên dư thừa.
Cuối cùng, nàng chỉ lựa chọn ôm lấy Văn Trạm.
Trên người hắn vĩnh viễn mang theo mùi thuốc đắng thanh lạnh, trước kia nàng ngửi thấy cảm thấy dễ chịu và yên lòng, nay lại thấy xót xa không thôi.
Có đôi khi, một cái ôm lặng lẽ còn truyền tải nhiều cảm xúc hơn ngàn vạn lời nói. Văn Trạm ngoan ngoãn để mặc nàng ôm lấy, một lát sau, hắn hơi khom lưng, khẽ tựa cằm lên bờ vai nàng.
Hai người ôm nhau hồi lâu, Lục Vân Sơ lên tiếng:
“Được rồi, ngủ một giấc, tỉnh dậy xem tình hình bên Văn Tước thế nào rồi quyết định bước tiếp theo.”
Dù không thể tránh khỏi việc chạm mặt Văn Tước , nhưng Lục Vân Sơ đã không còn giống như trước đây, hoảng loạn muốn trốn chạy nữa. Có Văn Trạm ở đây, bất luận xảy ra điều gì, ở nơi nào, nàng đều cảm thấy yên lòng khôn kể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play