Cuồng phong cuốn bay tầng mây đen dày đặc, hôm sau trời quang mây tạnh, ánh dương rạng rỡ.
Mỗi nhà mỗi hộ đều đem y phục, chăn đệm ra phơi nắng, tiếng nói cười rộn ràng, khung cảnh an hòa yên ả.
Lục Vân Sơ vừa đẩy cửa bước ra, liền bắt gặp cảnh tượng ấy, trên mặt dâng lên nụ cười, quay đầu nói với Văn Trạm: “Cuộc sống thôn quê như thế này, kỳ thực cũng không tệ.”
Văn Trạm theo sau nàng bước ra cửa, ánh mặt trời chiếu lên mặt khiến hắn không tự chủ được mà híp mắt, khóe môi khẽ nhếch lên.
Thấy Lục Vân Sơ ra ngoài, A Nguyệt không biết từ đâu xuất hiện, cẩn thận hỏi: “Quý nhân muốn dùng chút điểm tâm sáng chăng? Trong thôn còn một con heo, nếu quý nhân muốn ăn thịt, chúng ta có thể giết ngay bây giờ.”
Lục Vân Sơ ngẩng đầu nhìn trời, lúc này cũng không còn sớm: “Ta ăn chút gì đơn giản là được, trưa hãy nấu nướng. Còn về việc giết heo…” Nàng nhìn A Nguyệt, thấy trong mắt nàng đầy mong đợi, liền nói, “Giết đi.” Dù sao cũng là heo nuôi bán vào thành, giờ bán cho nàng vừa đỡ công sức, vừa có thể thu được nhiều bạc hơn.
Nghe nói sắp giết heo, thôn trang lập tức náo nhiệt hẳn lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play