Lục Vân Sơ ngủ một giấc vô cùng ngon lành, khi tỉnh dậy tinh thần phơi phới.
Nàng cảm nhận một chút, cảm giác như cảm mạo đã hoàn toàn lui hết. Dù phương thuốc có linh nghiệm đến đâu, cũng không thể hiệu quả nhanh như vậy… xem ra, lại sắp phải bước vào tình tiết tiếp theo rồi.
Nàng mang vẻ mặt không vui bò dậy thu dọn, bận bịu một lúc mới phát hiện Văn Trạm không có trong phòng. Phạm vi hoạt động của hắn chỉ có chừng đó, nếu không ở trong phòng thì hẳn là đang sắc thuốc trong bếp.
Lục Vân Sơ đi về phía bếp, quả nhiên trông thấy nồi thuốc đang đặt trên bếp nhỏ. Bên cạnh bếp có một chiếc ghế thấp, trên đó đặt một chiếc quạt mo cũ kỹ.
Chiếc ghế nhỏ ấy vốn là để tiểu nha hoàn ngồi trông bếp, kích thước có phần nhỏ bé, một người như Văn Trạm – cao ráo chân dài – ngồi lên chắc chắn sẽ rất chật vật. Lục Vân Sơ không nhịn được tưởng tượng cảnh Văn Trạm ngồi co chân trên ghế nhỏ, hai tay ôm gối, dùng chiếc quạt cũ ấy quạt lửa.
Thế nhưng Văn Trạm không trông bếp, vậy người đâu rồi?
Hôm nay trời nắng, ánh dương dịu nhẹ không chói chang, chiếu lên người ấm áp dễ chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play