Văn Trạm mê mê man man mở mắt, nhất thời chưa phản ứng kịp.
Không rõ vì sao, gần đây hắn dần dần bắt đầu quen với giấc ngủ. Những tháng ngày mở mắt nhìn bóng đêm không chớp mắt đã trở thành dĩ vãng, vô số đêm ngày thức trắng như thể chỉ là một giấc mộng.
Hắn ngồi dậy từ trên giường, không biết Lục Vân Sơ đã rời giường từ lúc nào, bên cạnh trống trơn một mảnh.
Văn Trạm lười biếng chống cánh tay ngồi dậy, đợi cơn buồn ngủ tan đi mới chuẩn bị rời giường.
Vừa mới vén góc chăn lên, Lục Vân Sơ đã ôm một chiếc bát lớn hớt hải chạy vào.
Hắn theo phản xạ nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nghi hoặc chẳng lẽ mình ngủ quá lâu, bằng không hôm nay vì sao lại dùng bữa sáng sớm đến thế.
Lục Vân Sơ thấy hắn đã tỉnh, có hơi thất vọng. Nàng vốn định lúc đánh thức hắn sẽ nói một câu “sinh thần vui vẻ”, như vậy mới có cảm giác nghi thức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT