Văn Trạm sức lực không đủ, vừa viết xong câu ấy thì đã có chút mệt mỏi, thân thể khẽ lay động.
Lục Vân Sơ vội vàng đỡ hắn nằm xuống, dịu giọng nói: “Ngươi mau ngủ đi.”
Hắn chẳng còn sức để chống đỡ, nhắm mắt lại, nhưng giữa hai hàng mày vẫn siết chặt, dường như có nỗi thống khổ to lớn đang gặm nhấm thân thể hắn.
Lục Vân Sơ hỏi: “Vết thương trên người đau ư?”
Văn Trạm không phản ứng, hắn đã quá suy nhược, chẳng thể cử động gì nhiều, chỉ có lông mi khẽ run lên.
Lục Vân Sơ vén mấy sợi tóc lòa xòa trên trán hắn, nghiêng người lại gần thì thầm: “Sao vậy, có chuyện gì muốn nói sao?”
Chân mày Văn Trạm càng nhíu sâu hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT