Tóc Lục Vân Sơ vừa dày lại vừa dài, hong khô quả thật mất rất nhiều công sức. Khi nàng cảm thấy tóc đã khô được sáu phần, liền quay sang nói với Văn Trạm: “Gần khô rồi, như vậy là được rồi.”
Tay hắn vẫn không dừng lại, nhấc lên một lọn tóc, đưa ra trước mặt nàng như muốn chứng minh rõ ràng là tóc vẫn còn ướt.
Lục Vân Sơ cầm lấy lọn tóc đó: “Gần khô là được, tay ngươi sẽ mỏi mất.”
Động tác nàng quá nhanh, đầu ngón tay vô tình chạm vào đầu ngón tay hắn, khiến Văn Trạm giật mình rụt tay lại ngay lập tức.
Lục Vân Sơ nhân cơ hội ngồi dậy, vừa mới chống tay lên thì thấy hắn nhíu mày, nghiêm túc vỗ vỗ mép giường.
Lục Vân Sơ: … Cái điệu bộ như phụ thân dạy dỗ tiểu hài tử nghịch ngợm này là sao?
Nàng thế mà lại bị bộ dáng của hắn làm cho có chút ngượng ngùng: “Thật sự gần khô rồi, tay ngươi còn đang bị thương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT