“Cja tớ được điều công tác đến Kinh thị, nên tớ cũng chuyển đến đây học. Tớ không quen ai trong lớp cả.”
Không trách được đám trẻ đó lại gọi cô bé là người nhà quê.
Trương Hồng Quyên rất ít nói, khi im lặng thì trông như một đứa trẻ đần độn, nhưng một khi mở miệng, cô bé lại có thế giới riêng của mình.
Rất có chính kiến.
Phan Kính cố gắng dạy dỗ cô bé, mong cô bé không bị bắt nạt:
“Cậu đừng rửa mặt, về nhà để cha nhìn thấy. Ngày mai cũng phải nói cho giáo viên biết.”
Trương Hồng Quyên lắc đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT