Sau đó, tất nhiên là vừa ra khỏi cửa, tránh được ánh mắt của bà lão, Phan Kính đã lén lút nhảy xuống khỏi xe.
Hai người trốn ở góc phố, đếm lại số tiền một lần nữa.
Lão Vương cười ngô nghê: “Nhiều thật đấy.” Rồi bắt đầu chia đôi số tiền.
Phan Kính khí khái nói: “Không cần cho cháu đâu. Giờ ông đang cần tiền mà.”
Lão Vương có chút ngại ngùng, Phan Kính an ủi: “Không sao đâu, sau này anh Khoáng kiếm được tiền, cháu cũng lớn rồi đi học, đến lúc đó cháu cần giúp gì, ông cứ giúp cháu là được rồi.”
Thấy cũng có lý, lão Vương gật đầu: “Được, vậy để ông ghi vào sổ.”
Nghĩ một lát, lão Vương lại nói: “Ban đầu ông còn thiếu một tháng nữa mới đủ tiền, giờ chắc sớm hơn rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play