Khi còn nhỏ, lão Vương bị bỏ rơi vì mắc bệnh tim. Ông thử dò dẫm tự nuôi sống bản thân, vấp ngã rồi lại đứng dậy, lớn lên trong chật vật, lại già đi trong chật vật và từ Tiểu Vương trở thành lão Vương.
Vì tính cách yếu đuối và lương thiện, ông tìm được một công việc quét dọn đường phố ổn định. Rồi một buổi sáng nọ, ông nhặt được một đứa trẻ ở trên phố.
Đó là lần gặp gỡ giữa lão Vương và bảo bối của ông - Vương Khoáng.
Hai con người bị bỏ rơi, từ đó trở thành thân nhân ruột thịt còn hơn cả máu mủ của nhau.
Lão Vương không biết chữ, cũng hiểu biết không nhiều nhưng ông biết một điều là con trai mình không thể giống ông, không thể lớn lên rồi mờ mịt sống qua ngày cho đến già như vậy được. Người đàn ông đã sống cả đời hồ đồ ấy bắt đầu lên kế hoạch cho quãng đời còn lại của mình.
Chỉ quét đường là không đủ, lão Vương nghĩ vậy rồi bắt đầu đi nhặt rác.
Vương Khoáng thực sự là một đứa trẻ rất ngoan, anh vừa chăm chỉ vừa hiếu thảo. Anh giúp cha quét dọn đường phố rồi mới đi học, vừa quét vừa đọc to những đoạn văn mà lão Vương không hiểu nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT