Dù đã là tháng chín, nhưng gió trên đỉnh Thái Sơn vẫn lạnh buốt thấu xương.
Vân Sơ bỏ quả trứng gà luộc vừa dùng để chườm mắt vào miệng, từ từ ăn hết.
Cơn đau dưới háng của Địch Nhân Kiệt đã đỡ hơn nhiều, ngoài việc phải đi hai hàng, cũng không còn ảnh hưởng gì nữa.
Vết bầm ở khóe miệng Ôn Nhu vẫn chưa tan, quả trứng dùng để làm tan máu bầm đã bị hắn ăn từ lâu. Bây giờ, hắn chỉ lo cho cái mũi của mình, tuy đã băng bó nhưng vẫn đau âm ỉ.
Nhìn vết bầm ở khóe miệng Ôn Nhu, Vân Sơ cũng biết tình trạng mắt mình thế nào, chắc chắn cũng là một mảng thâm tím. Tô Định Phương tuy đã già, nhưng nắm đấm của lão vẫn rất có lực.
"Trời sáng rồi, ba người chúng ta sẽ được phong tước, còn phải đứng ở hàng đầu. Bộ dạng quỷ quái này sao mà uy phong cho nổi. Ta cứ có cảm giác Lý Tích cố tình làm vậy."
Địch Nhân Kiệt dựa vào Ôn Nhu ngồi xuống:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play