Sau khi nhận được xấp mật tấu dày cộp của Vân Sơ, Lý Trị chỉ liếc qua một góc rồi lập tức đuổi hết mọi người ra ngoài, lần này ngay cả Thụy Xuân cũng không được ở lại.
Tấu chương của Vân Sơ chữ viết rất to, giấy dùng cũng rất lớn, khiến cho nó trông chẳng khác nào những tác phẩm thư pháp.
Lý Trị trước nay chưa từng coi trọng chữ của Vân Sơ, trong mắt hắn, chữ Vân Sơ viết ra chỉ miễn cưỡng xem là công chỉnh, chứ chẳng có chút tu dưỡng nghệ thuật thư pháp nào.
Chẳng giống như chữ của hắn, thấm nhuần được cái thần diệu của lối viết Phi Bạch Thể từ Thái Tông Hoàng Đế, rất nhiều chiếu thư do hắn ngự bút đều được quần thần cung kính mang về thờ, xem như vật báu gia truyền.
Vân Sơ rất ít khi viết những tấu chương dài dòng cho Hoàng đế, chủ yếu là vì mỗi lần Hoàng đế nhận được tấu chương của hắn, đều sẽ dùng những lời phê đỏ dài dằng dặc để chỉ trích chữ viết của hắn, có lúc thậm chí còn buông lời cay nghiệt, khiến người ta khó mà chấp nhận.
Còn về nội dung tấu chương, hoàng đế lại rất ít khi bình phẩm, nhiều nhất cũng chỉ phê ba chữ: "Trẫm đã biết."
Lần này cũng vậy, hoàng đế trải những tờ mật tấu chữ to của Vân Sơ lên đất theo đúng thứ tự, rồi đi chân trần giẫm lên tấu chương, vừa xem vừa nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play