Chu Hưng vẫn luôn cho rằng, dùng hình phạt để tội phạm nhận tội là một việc rất hạ đẳng. Nhiều khi, hắn thà dùng lý lẽ thuyết phục, lấy tình cảm động lòng tội nhân, chứ không muốn dùng hình phạt đơn giản thô bạo để ép cung.
Hình phạt tồn tại, không phải vì mục đích trừng phạt tội phạm, mà là một công cụ để uốn nắn những sai lầm của người đời, chấn chỉnh những điều sai trái trong thiên hạ.
Nói chung, hình phạt là một công cụ rất tốt để giáo dục, cải tạo tội phạm, giúp xã hội trong sạch, dân chúng tự giác, trình độ đạo đức được nâng cao. Nó là phương pháp phụ trợ của luật pháp, cùng với công đường, nhà ngục, quân đội tạo thành công cụ quốc gia để duy trì pháp kỷ xã hội.
Đó là một hành vi đường đường chính chính, một công cụ quang minh chính đại.
Con người, đã có lỗi thì nhất định phải sửa. Giống như trẻ con phạm lỗi sẽ bị cha mẹ dùng roi sửa trị, người lớn phạm lỗi thì đương nhiên có thể dùng đến kẹp ngón tay và các hình cụ khác.
Vì có nhận thức sâu sắc về luật pháp và hình phạt, Chu Hưng vẫn thuộc loại người không thích dùng đến hình cụ. Hắn cho rằng, con người sở dĩ là con người, là vì có thể thông hiểu sự đời, biết nói lý lẽ, phân biệt đúng sai, có lòng tự trọng và cảm giác xấu hổ.
Sai, chính là sai. Mỗi một người trưởng thành sau khi phạm tội, chỉ cần thành khẩn nhận tội, thật tâm hối cải, thì không phải là chuyện gì to tát. Suy cho cùng, chấp nhận hình phạt cũng là một phần của cuộc đời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play