Trải qua mười lăm năm phát triển, với vô số quy tắc và chế độ mới được ban hành, Trường An đã khác biệt hoàn toàn so với bất kỳ thành thị nào của Đại Đường.
Trong đó, khác biệt lớn nhất chính là nhận thức của người dân về luật pháp.
Quý nhân từ nơi khác đến, ở quê nhà họ thường đứng trên cả luật pháp, nhưng sau khi tới Trường An, sự ràng buộc của luật lệ thường khiến họ không thở nổi.
Những tên tay chân mà họ mang đến Trường An, có lẽ đã quen thói hoành hành ngang ngược ở quê nhà. Khi mới đến Trường An, chúng còn có thể nhẫn nhịn được một thời gian, nhưng chỉ cần lâu hơn một chút, bản tính cũ lại trỗi dậy.
Nhận thức về luật pháp của Lưu Ngọc và Ngụy Miện cũng có sự khác biệt so với người Trường An. Cha của họ từng nói, luật pháp đối với tầng lớp huân quý chỉ là một bàn cờ để tranh đấu, là một thước đo có thể co giãn. Cùng một vụ án, áp dụng lên người dân đen là một tiêu chuẩn, nhưng đặt lên người huân quý lại là một tiêu chuẩn khác.
Lưu Ngọc và Ngụy Miện coi hành vi bất công đó là chuyện thường ngày.
Dĩnh Xuyên Trần thị tuyệt đối là một đại gia tộc có nội tình sâu xa. Gia tộc này sản sinh ra nhiều nhà tung hoành, nhà mưu lược, khởi nguồn từ Trần Chẩn thời Chiến Quốc. Hai thành ngữ nổi tiếng "vẽ rắn thêm chân" và "Biện Trang đâm hổ" đều xuất phát từ gia tộc này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play