Vân Sơ thích tán gẫu với người bán bánh Hồ, mà người bán bánh Hồ cũng đã quen với thói tán hươu tán vượn của hắn. Dù sao, một vị quan chỉ động miệng không động tay, trong mắt lão đã là một vị quan tốt lắm rồi.
"Đúng rồi, lần này phá dỡ nhà của ngươi, ngươi định đi đâu buôn bán? Việc xây nhà này không phải chỉ xây một mình nhà ngươi, mà là hơn hai trăm hộ, không có nửa năm thì không thể xong được."
"Vẫn buôn bán ở phường Quang Phúc. Buôn bán với người quen vẫn hơn, toàn là hàng xóm láng giềng, ít xảy ra chuyện."
"Ngươi thấy huyện Vạn Niên gần đây có thay đổi gì không? Ý ta là, có đang phát triển theo hướng tốt đẹp mà ngươi mong muốn không?"
"Tốt lắm. Ác bá ít đi, nhưng nha dịch và Bất Lương Nhân thì đến nhiều hơn. Có điều, đám nha dịch và Bất Lương Nhân này trông thì hung dữ nhưng không hề gây họa cho dân, mua bánh Hồ của ta cũng biết trả tiền, chỉ là hay chê ta cho ít thịt vào nhân bánh thôi."
Vân Sơ ăn xong bánh kẹp thịt, đổ hết vụn bánh còn dính trong lòng bàn tay vào miệng rồi vỗ tay nói:
"Nếu bọn họ không tốt, ngươi cứ nói cho ta biết, ta sẽ thu thập bọn họ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT