*Thường ao ước nhân gian trác ngọc lang, trời ứng ban cho nàng điểm tô. Hát khúc thanh ca răng trắng ngần, gió nổi, tuyết bay biển nóng thành mát lành. *
*Vạn dặm về dung nhan càng trẻ, mỉm cười, khi cười còn mang hương mai Lĩnh Nam. Hỏi Lĩnh Nam có lẽ không tốt, lại đáp: Nơi lòng này an chính là quê hương. *
Không thể không thừa nhận, trong bài "Định Phong Ba" này, Tô Đông Pha chỉ bằng vài câu ngắn gọn đã khắc họa một cách vô cùng nhuần nhuyễn hình ảnh một người con gái được mọi người yêu mến.
Tuy nhiên, trong bài từ này, người thực sự đáng ngưỡng mộ không phải là người con gái ấy, mà phải là người đàn ông sở hữu nàng.
Vân Sơ biết mệnh mình không tốt, không thể có được một người phụ nữ như vậy, cho nên, phương diện này hắn rất dễ thỏa mãn. Có một người vợ như Ngu Tu Dung, hắn thực sự đã rất hài lòng.
Chỉ là lúc này, Na Hà đang úp đầu vào lòng hắn mà khóc nức nở.
Na Hà là một đứa trẻ rất ghét khóc, chỉ riêng trước mặt Vân Sơ, nàng vẫn thích dùng cách khóc để thể hiện rằng mình bị sỉ nhục, cần huynh trưởng ra mặt để lấy lại thể diện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play