Vũ Mị cũng thấy kỳ lạ khi Lý Hoằng lại quấn quýt Vân Sơ đến vậy. Đứa trẻ này vốn rất kén người lạ, chỉ ngoan ngoãn một chút khi được nàng bế hoặc lúc vú em cho bú, còn lại đều rất khó chiều.
Không ngờ khi vào lòng Vân Sơ, hắn lại không hề quấy khóc, còn chơi đùa rất vui vẻ, điều này khiến nàng khó mà lý giải.
Đoàn người hoàng đế vào Đại Từ Ân Tự rồi thì không còn chuyện của Vân Sơ nữa. Hắn ngồi lên bệ cửa sổ phòng Địch Nhân Kiệt, uống một bát nước lớn, rồi chỉ vào bộ râu nhỏ xinh đẹp của y, nói:
"Ngươi cố ý để râu vì hôm nay sao?"
Địch Nhân Kiệt cũng ngồi vắt vẻo trên bệ cửa sổ, uống một ngụm nước:
"Đây là lần đầu tiên ta diện kiến bệ hạ, đương nhiên phải tính đến mọi tình huống có thể xảy ra.
Ngươi mới mười bốn tuổi, có thể ăn vạ, giả ngây giả dại, nhưng người xuất thân gia thế như ta thì không thể học theo ngươi được. Ta phải để lại cho bệ hạ một ấn tượng đáng tin, chững chạc, như vậy thì quan lộ mới hanh thông."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play