Chẳng cần đợi sấm Kinh Trập vang lên, sâu bọ trong rừng rậm Tây Nam đã rục rịch chui ra từ cành khô lá úa, từ những kẽ đá, chủ yếu là vì mùa xuân năm nay đến sớm hơn mọi năm.
Lý Tư đầu đội nón mịch ly, tay đeo găng, chân đi ủng dài, tay cầm một chiếc kẹp sắt gắp ra một con rết dài gần một thước từ một khe đá nông.
Thân rết cuộn chặt lấy chiếc kẹp sắt, hai chiếc càng đen bóng ngoạm lấy kim loại, vô số cặp chân lông lá cuộn tròn lại, vặn vẹo thân mình thành một quả cầu bông.
Lý Tư giũ con rết trên kẹp sắt vào một chiếc túi da có khoét lỗ thông hơi, rồi đưa tay áo lên lau mặt. Nàng không muốn đi tiếp nữa, bởi vì phàm là nơi có loại rết chân đỏ khổng lồ này, tám chín phần mười là có xác động vật lớn gần đó, dĩ nhiên, động vật lớn này cũng bao gồm cả người.
Nàng không thích nhìn thấy thi thể thối rữa, nhưng đám phụ nữ Ô Man được nàng thuê đến bắt rết, nhện, rắn độc lại chẳng kiêng kỵ gì, một con rết lớn đổi được một cân lương thực cơ mà.
Hôm nay, Lý Tư bắt được rất nhiều rết lớn. Sau khi trở về doanh địa, một phần rết bị nàng dùng kẹp giữ đầu, nhúng vào nước ấm cho nhả hết độc, sau đó lột da chiên giòn làm món nhắm cho A Da.
Phần còn lại là những con rết trông cực độc, nàng dùng tăm tre ghim đầu chúng cho chết, rửa sạch, đợi phơi khô sẽ là dược liệu thượng đẳng nhất. Tôn Thần Y nói người trong thành Trường An nhiều kẻ mắc chứng tý, thứ này vừa hay đúng bệnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT