Chương 68: Tiểu thủ lĩnh

"Anh hai!"

"Anh hai! Mau ra đây!"

Thẩm Tri Hạ đứng trong sân lớn tiếng gọi anh hai của mình.

Hôm nay cuối cùng cũng có thời gian, phải tranh thủ làm món hạt dẻ rang đường ngay.

Nhưng việc tách hạt dẻ ra khỏi vỏ thì cứ giao cho anh hai làm cho khỏe.

Nghe thấy tiếng em gái gọi, Thẩm Tri Thu nhanh chóng chạy từ trong phòng ra.

"Sao vậy Hạ Hạ, có chuyện gì à?" Thẩm Tri Thu hốt hoảng hỏi.

"Không có chuyện gì lớn đâu, chỉ là em cần anh giúp một việc."

Cô chỉ tay vào đống quả xanh lông lá dưới chân mình.

"Phiền anh giúp em lấy hạt dẻ ra từ mấy quả này nhé." Nói xong còn đưa cho Thẩm Tri Thu một cái rìu.

Thẩm Tri Thu cứ tưởng là chuyện to tát gì, tách vỏ hạt dẻ, việc này chẳng có gì khó khăn.

Anh liền cầm lấy rìu từ tay Thẩm Tri Hạ và bắt đầu đập vỏ.

Khi hai anh em đang mải mê đập hạt dẻ, Thẩm Tử Mặc quay trở về.

"Cô út, hai người đang làm gì vậy? Có gì vui sao lại không gọi cháu?" Cậu bé đang chơi cùng đám trẻ trong thôn, thấy cô út và chú hai ngồi xổm dưới đất không biết làm gì, liền chạy ngay về phía sân nhà mình.

Đám trẻ đang chơi cùng Thẩm Tử Mặc thấy thế cũng chạy theo sau cậu.

Dạo này Thẩm Tử Mặc không còn bám theo sau Thẩm Tri Hạ để chơi giống như trước đây nữa.

Lần trước khi đi Lam thành, Thẩm Tri Hạ đã mua cho cậu nhiều đồ ăn vặt.

Cô còn may cho cậu một chiếc túi đơn giản để mỗi ngày mang theo đồ ăn vặt.

Vì vậy, mỗi sáng, Thẩm Tử Mặc đều đeo chiếc túi nhỏ, mang đồ ăn vặt chạy đến gốc cây đa lớn ở đầu thôn để chơi và chia sẻ với đám trẻ.

Nhờ đồ ăn vặt, Thẩm Tử Mặc trở thành thủ lĩnh của nhóm trẻ trong thôn.

Ngày nào không chơi đến khi người dơ hết thì cậu không chịu về nhà.

"Chạy từ từ thôi!"

"Cô với chú hai cháu đang bóc hạt dẻ, lát nữa sẽ làm món hạt dẻ rang đường cho các cháu ăn."

"Tử Mặc, vào phòng lấy ít kẹo ra đây, chia cho mỗi bạn nhỏ một viên."

Thấy nhiều trẻ con kéo đến, Thẩm Tri Hạ liền giao việc cho cháu trai, dù gì cũng là cậu dẫn đám trẻ đến, để cậu chạy việc cũng phải thôi.

Đám trẻ nhận được kẹo, trên mặt đều hiện lên nụ cười hạnh phúc.

Chúng rất ít khi có cơ hội được ăn kẹo, huống hồ là kẹo sữa thỏ trắng quý giá thế này.

"Cảm ơn chị Hạ Hạ."

"Cảm ơn chị Hạ Hạ."...

"Cảm ơn."

Dù kẹo do Thẩm Tử Mặc chia nhưng các bé đều hướng về phía Thẩm Tri Hạ nói lời cảm ơn.

"Không cần cảm ơn, các cháu đi chơi với Tử Mặc đi, hạt dẻ có gai, đừng để bị thương, khi nào xong cô sẽ gọi."

Cô để Tử Mặc dẫn các bạn ra chỗ khác chơi rồi tiếp tục tách hạt dẻ cùng anh hai.

"Anh hai, anh cứ tiếp tục tách vỏ, em đi chuẩn bị vài thứ trong bếp, tách xong hết thì rửa qua nước, sau đó mang vào bếp cho em."

Thẩm Tri Hạ quay vào bếp chuẩn bị những thứ cần thiết.

Để làm món hạt dẻ rang đường chỉ cần muối và đường trắng.

Mở tủ bếp, thấy lọ muối chỉ còn chút xíu, cô nghĩ thôi cứ lấy từ không gian ra cho tiện.

Thẩm Tri Hạ lấy một túi muối từ trong không gian ra, rồi kiếm một hũ tre nhỏ để đựng mật ong.

Suy nghĩ một chút, vẫn là nên dùng mật ong thì tốt hơn, vì nếu dùng đường trắng, sẽ khó giải thích nguồn gốc của nó, dù sao thì đường trắng trong nhà đều do mẹ cô giữ, bình thường không thể nào lấy ra được chứ đừng nói là để rang hạt dẻ.

Chẳng bao lâu, Thẩm Tri Thu đã bưng một chậu hạt dẻ to oạch vào bếp.

"Em gái, anh đã rửa sạch rồi." Anh ấy đặt chậu hạt dẻ lên bếp.

"Anh hai, anh lấy một miếng vải sạch lau khô nước trên hạt dẻ đi, lau xong bỏ vào cái chậu này, em sẽ cắt." Cô lấy từ trong tủ một cái chậu gỗ khô ráo, cầm lấy con dao chuẩn bị cắt hạt dẻ.

Thẩm Tri Thu nhìn bàn tay cầm dao của cô, trong lòng giật mình, lập tức giật con dao từ tay Thẩm Tri Hạ.

Em gái nhỏ như vậy, lỡ như cắt vào tay thì sao, mấy việc nặng nhọc thế này cứ để anh làm thì hơn.

"Em gái, em lau hạt dẻ đi, để anh hai cắt cho."

"Được rồi, anh chỉ cần cắt một đường ở giữa là được."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play