Tôi giật mình, bật dậy khỏi giường.
Vừa đứng lên thì thấy Từ Sâm Lâm ngồi ngay cửa, hai mắt nhìn chằm chằm vào tôi.
Ánh mắt đó làm cả người tôi lạnh toát, bất giác hỏi: "Ông Từ?"
"Không sao chứ?"
Từ Sâm Lâm lắc đầu, rồi ngẩng mặt nhìn về phía chân trời: "Trời sắp tối rồi."
Ngừng một lát, ông ấy lại nói: "Vừa nãy người của Hồng Thiếu có chuyển lời, bảo cậu khi trời tối thì đi một chuyến tới Điệt Dương Cốc."
Theo lời Từ Sâm Lâm, Điệt Dương Cốc thực ra là một vách núi hiểm trở. Vì dân làng thả dê bên đó, cứ vài con lại rớt xuống vực chết, nên mới có cái tên này (1).
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT