Tối qua gói hàng không thể vứt bỏ đã nhắm mục tiêu vào cư dân sống một mình ở phòng 1903, sau khi gửi thông tin giao hàng vào buổi tối thì theo thông lệ gọi điện.
Nhưng vì điện thoại đã cài đặt danh sách chặn cuộc gọi lạ, ngay lập tức cuộc gọi ma quái đã không thể gọi vào thành công, sau khi dừng lại một phút, cuộc gọi ma quái đã phá vỡ việc chặn và xuất hiện trở lại trên điện thoại. Chỉ là đúng lúc gói hàng không thể vứt bỏ thành công đạt được điều kiện chết chóc chuẩn bị ra tay giết người thì gặp được Triệu Văn và những người khác đang đi lên, vì vậy trời xui đất khiến đã cứu Thời Ngu một mạng.
Nếu thời gian nhanh hơn một chút, streamer tên Thời Ngu này đã mất mạng rồi.
Nhưng bây giờ cũng không phải là an toàn, gói hàng không thể vứt bỏ chưa bao giờ thất bại. Lần này không thành công, tối nay chắc chắn sẽ quay lại nữa.
Thẩm Ngôn nghĩ đến đây rồi trả lại điện thoại.
"Bác sĩ Thẩm, có vấn đề gì không?"
Thời Ngu thấy anh ta trả lại điện thoại với vẻ mặt bình tĩnh, còn tưởng đã không sao rồi, giây tiếp theo lại nghe thấy vị bác sĩ đối diện gật đầu nói: "Vừa nãy đã xác minh lại, quả thật có một thông báo bưu kiện không rõ nguồn gốc."
"Thông báo bưu kiện đó bây giờ vẫn chưa biến mất."
"Vì vậy theo suy đoán của tôi, anh Thời hiện tại chắc đã bị kẻ gây án chuyên bỏ bưu kiện nguy hiểm nhắm tới rồi."
Thời Ngu: ... Sét đánh giữa trời quang!
Sao mình lại xui xẻo thế này chứ.
Vừa nãy khi Thẩm Ngôn xem điện thoại, Thời Ngu đã căng thẳng tột độ, mong chờ chỉ là sợ bóng sợ gió thôi, nhưng không ngờ phòng thủ ngàn lớp mà vẫn trúng chiêu.
Mặc dù cậu đã đọc nguyên tác, nhưng trong nguyên tác không phải tất cả các sự kiện kỳ lạ đều được miêu tả chi tiết, mà phần lớn chỉ được lướt qua như những vụ án mà nhóm nhân vật chính đã phá giải.
Vì vậy Thời Ngu cũng không biết cái thứ kỳ lạ liên quan đến bưu kiện mà họ nói là gì, lúc này đầu óc cậu rất mơ hồ.
Người bình thường khi biết mình bị một phần tử nguy hiểm xã hội đang bị truy nã nhắm tới ít nhiều cũng sẽ hoảng sợ, mà thanh niên đeo khẩu trang đối diện quả thật cũng biến sắc.
Có lẽ vì giọng nói của streamer này trong trẻo dễ chịu, phần nào giúp anh ta giải tỏa được áp lực mất ngủ kéo dài, Thẩm Ngôn quan tâm đến Thời Ngu hơn bình thường một chút so với những người khác.
Mấy thành viên hiệp hội dị năng phía sau đều nhìn cậu với vẻ lo lắng hoặc không đành lòng, nghĩ rằng bất cứ ai gặp phải chuyện này chắc cũng khó mà chấp nhận được.
Mọi việc đã đến nước này, Thời Ngu hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại: "Vậy bây giờ phải làm sao?"
Đối diện là nam phụ trong nhóm nhân vật chính, người có thực lực và dị năng ngang hàng với đội trưởng hiệp hội dị năng Phó Nam Nghiêu, ngoại trừ Tang Hoài Ngọc là nhân vật chính tà thần không giống người kia ra.
Chắc sẽ có cách thôi nhỉ?
Quả nhiên Thẩm Ngôn gật đầu: "Anh Thời không cần lo lắng, để ngăn chặn kẻ gây án đó tiếp tục xuất hiện, chúng tôi hiện tại sẽ đi theo anh Thời cho đến khi bắt được kẻ gây án."
Triệu Văn và mấy người phía sau cũng nhao nhao an ủi: "Tuy bác sĩ Thẩm là nhân viên đặc biệt, nhưng năng lực thì khỏi phải bàn, anh Thời cứ yên tâm đi."
Thời Ngu: “...”
Mình biểu hiện rõ ràng đến thế sao?
Nhưng cậu hơi cụp mắt xuống, rồi ngẩng đầu lên, Thời Ngu đã điều chỉnh xong tâm lý. Nhìn những người trong hiệp hội người dị năng đang an ủi mình, cậu chợt nhớ ra:
"Đúng rồi, nãy giờ cứ nói chuyện quên cả tiếp đãi."
"Mấy anh có uống nước không? Để tôi đi rót ly nước nóng."
Vương Sơn vội vàng xua tay: "Không cần làm phiền đâu."
Anh ta vừa định nói gì đó thì thấy bác sĩ Thẩm vốn luôn có bệnh sạch sẽ không thích đụng chạm đồ của người khác liếc nhìn streamer trẻ tuổi kia một cái, bỗng nhiên nói: "Phiền cậu rồi."
Vương Sơn: Hả?
Bác sĩ Thẩm khát sao?
Trong lòng anh ta có chút ngạc nhiên quay đầu lại, Thời Ngu thì không nghĩ nhiều, cậu xoay người đi vào bếp lấy nước.
Anh ta vừa định hỏi, thì nghe thấy bác sĩ Thẩm nhắm mắt lại nói: "Gửi tin nhắn cho đội trưởng Phó."
"Hàn Sở Dập bị trừ một điểm thực tập."
Hàn Sở Dập là thiên tài máy tính mới đến trong đội, gia tộc họ Hàn ở thành phố B là gia tộc giàu có không thể nghi ngờ, Hàn Sở Dập cũng được coi là thiếu gia nhà giàu, nhưng anh chàng này không nghĩ đến việc thừa kế gia nghiệp, sau khi tốt nghiệp thấy Tang tiên sinh tạm thời giúp hiệp hội người dị năng xử lý một vụ việc, liền một lòng muốn gia nhập hiệp hội, để Tang tiên sinh có thể nhìn mình với ánh mắt khác.
Chỉ là anh chàng này từ trước đến nay không tuân mệnh lệnh, kiêu căng ngạo mạn, thậm chí trong nhiệm vụ lần này cũng cố tình không hết sức, khiến ngay cả Thẩm Ngôn vốn lười để ý cũng thấy cậu ta chướng mắt.
Vương Sơn và Triệu Văn nhìn nhau.
Không hiểu sao vị thiếu gia kia bỗng nhiên lại đắc tội bác sĩ Thẩm.
Nhưng vẫn nhanh chóng gửi tin nhắn cho đội trưởng.
Mấy người đang nói chuyện, Thời Ngu bưng tách trà ra.
Vì không biết người của hiệp hội người dị năng có uống trà không, cậu dứt khoát rót cho mỗi người một cốc nước lọc.
Nước lọc ấm được đặt trên bàn, Thời Ngu rụt tay lại, liền thấy thành viên tên Vương Sơn nhiệt tình cầm lên uống một ngụm.
Mọi người đã canh gác cả đêm vừa lạnh vừa đói, lúc này khó khăn lắm mới có cốc nước nóng, nên đều không kìm được uống lấy uống để, còn Thẩm Ngôn người ban đầu nói muốn nước nóng lại hoàn toàn không động đến.
Thời Ngu: “...”
Cậu đã nói mà, sao nam phụ có thể chạm vào nước bên ngoài được chứ.
Trong sách nói Thẩm Ngôn có bệnh sạch sẽ, đồ bên ngoài tuyệt đối không ăn, thứ duy nhất từng ăn là sô cô la mà nhân vật chính Tang Hoài Ngọc đưa cho một lần khi đang làm nhiệm vụ.
Vừa nãy đối phương nói muốn uống nước nóng, Thời Ngu còn thấy lạ.
Bây giờ nhìn thì quả nhiên.
Vẻ mặt cậu không đổi, ngược lại còn buông lòng hơn.
Thẩm Ngôn vẫn luôn nhìn về phía này, không ngờ lại chú ý đến điểm này: Mình không uống nước mà anh Thời này không những không khó chịu, mà ngược lại hình như còn... thở phào nhẹ nhõm?