Văn Nhã nhìn đĩa thức ăn đầy ắp trước mặt, bật cười: “Không nói thì không thấy đói, nói rồi lại cảm thấy đói thật đấy. Nói chuyện cũng là việc tốn sức mà.”
Lăng Hạo cười nhẹ: “Vậy vợ ăn nhiều một chút nhé.”
Anh lại tiếp tục gắp thêm đồ ăn vào bát của cô, chẳng mấy chốc đã chất thành một ngọn núi nhỏ.
“Được rồi, được rồi, để em tự làm, anh cũng ăn đi.”
Lúc này, Lăng Văn nhìn bố mẹ như vậy, bàn tay nhỏ bé vỗ mạnh lên bàn, hét lên một tiếng:
“Muốn!”
Lăng Hạo: …

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play