Phương Quyên... Chết tiệt, sao lúc đó cô lại lỡ miệng nhắc đến em họ cơ chứ?
Phương Lệ: “Chị! Sao chị có thể như vậy được? Chẳng phải chị nói sẽ để em lấy anh ta sao? Chị còn bảo làm vậy thì sau này chị ở khu tập thể cũng có chỗ dựa, còn nói lúc đó hai chị em mình có thể mang thêm nhiều thứ từ nhà chồng về nhà mẹ đẻ nữa. Chẳng phải chị muốn người ta phải ghen tị, ngưỡng mộ chị sao?”
Phương Quyên: “Câm miệng ngay! Chị chưa từng nói mấy lời đó! Em không tìm được đàn ông thì cũng đừng có phá hoại gia đình của chị.”
Lão Trần nghe xong liền cau mày. Cô ta coi anh ta là gì chứ? Một công cụ kiếm tiền à?
Ba đứa con của anh ta cũng đứng bên cạnh xem kịch vui. Một đứa bĩu môi nói nhỏ: “Đây chính là cái kiểu ‘chó cắn chó, lông bay tứ tung’ mà mấy bác gái hay kể đúng không? Thật là hấp dẫn.”
Phương Lệ: “Chị, sao cứ hễ có chuyện xảy ra là chị liền chối bay chối biến vậy? Chẳng khác gì trước đây cả.”
Phương Quyên: “Chị không nói thì là không nói! Dù em có là em gái chị cũng không thể vu oan cho chị được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT