Có điều, vị vua đó đào kênh là để tiện cho mình đi lại hưởng lạc, còn ta bây giờ đào kênh là vì mưu lợi cho dân, hẳn là khác nhau rất nhiều chứ? Hơn nữa, mình còn có rất nhiều cách để tránh lạm dụng sức dân quá mức.
Nghĩ đến đây, hắn nói với Nhạc Khai Sơn:
– Về phía ta, nguyên tắc là đồng ý, nhưng ngươi vẫn cần đến Chính Sự Đường để chứng minh phương pháp của ngươi khả thi. Phải biết rằng, nếu ngươi không thuyết phục được Chính Sự Đường, ta cũng sẽ không ép họ phải đồng ý khởi động công trình này. Đương nhiên, ta sẽ cho họ biết khuynh hướng của mình, tin rằng điều đó sẽ giúp ngươi rất nhiều.
– Đa tạ bệ hạ. – Nhạc Khai Sơn mừng rỡ – Thần sẽ liên hệ với Doanh Châu và các quận khác cùng đi. Cả Chung đại nhân và Đường đại nhân của Ung quận Hổ Lao, thần nghĩ họ cũng sẽ vui lòng giúp chúng ta một tay, bởi vì nếu con kênh này thật sự đào xong, không chỉ chúng ta được lợi, mà với tư cách là nơi khởi nguồn của kênh đào, họ cũng sẽ có thêm một nguồn tài phú mới.
– Đừng vội cảm ơn, chuyện này thành hay bại vẫn chưa thể nói trước được! – Tần Phong nói.
– Nhất định sẽ thành công. Các vị đại nhân trong Chính Sự Đường đều là người có tầm nhìn xa trông rộng, điều họ lo lắng chẳng qua là sợ tiền bạc không đủ, khiến công trình dang dở, ngược lại còn để lại tai họa khôn lường. Chỉ cần giải quyết được vấn đề tài chính, họ cớ sao lại không làm? Huống chi, chúng ta còn có thể giải quyết đám phạm nhân đang tốn tiền nuôi trong ngục giam? Chắc hẳn các quận khác cũng rất vui mừng.
– Nếu thật sự đem hết phạm nhân đến chỗ ngươi, Hà Châu của ngươi sau này không sợ xảy ra đại loạn sao? Bọn họ đều là tội phạm cả đấy!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play