Điều này lại khiến hắn cảm thấy tuyệt vọng.
Cửa lao kẽo kẹt vang lên, Biện Văn Khang lập tức ngồi thẳng dậy. Trong một môi trường tĩnh lặng vô biên như vậy, đừng nói là tiếng cửa lao, dù một cây kim rơi xuống đất cũng có thể khiến hắn nhận ra. Chưa đến giờ đưa cơm, người đến hẳn là Biện Văn Hào.
Tiếng bước chân vang lên, Biện Văn Khang hất tấm chăn trên người xuống giường. Hắn vừa nghe đã biết là Biện Văn Hào, tiếng bước chân của cai ngục nặng hơn nhiều.
Một lát sau, người xuất hiện trước mặt hắn quả nhiên là tam ca của hắn, Biện Văn Hào.
Thấy Biện Văn Hào mặc một bộ đồ trắng tinh, trên trán còn buộc một dải băng trắng, eo thắt một sợi dây gai, Biện Văn Khang lập tức chết sững tại chỗ. Hắn ngây người nhìn Biện Văn Hào mở cửa lao, bước vào, rồi ném một cái bọc lên bàn.
— Đây là đồ tang, thay đi. Quận Côn Lăng vừa có tin báo, tộc trưởng đã qua đời rồi. — Biện Văn Hào bình thản nói, trên mặt thoáng nét u buồn.
Biện Văn Khang nhìn chằm chằm đối phương, rồi đột nhiên lao tới, túm lấy cổ áo Biện Văn Hào, khàn giọng gầm lên:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play