— Sư huynh còn phải lo lắng chuyện này sao? — Tiểu Miêu bật cười. — Sau khi hợp nhất Đại Sở, chúng ta sẽ thành lập một tập đoàn quân tấn công ở Đại Sở để chuẩn bị cho cuộc chiến với Tề. Dự kiến lúc đó Dương Trí sẽ là thống soái, Chu Tế Vân làm phó, sư huynh tự nhiên sẽ chiếm một vị trí quan trọng trong đại quân này.
Tiểu Miêu và Túc Thiên, có thể nói là kẻ có tình, người có ý. Về vấn đề thuộc về của Tân Châu, hai người chỉ dăm ba câu đã quyết định xong. Khi công việc gần như đã bàn xong, cửa phòng cũng đúng lúc bị gõ vang. Bành Diễm tự mình bưng rượu và thức ăn, mặt mày tươi cười bước vào.
Đúng lúc Tiểu Miêu và Túc Thiên đang ngồi đối ẩm, trong một quán trọ ở biên giới Từ Châu, Giả Chính Đạo, một thái giám truyền chỉ và hơn mười hộ vệ đã biến thành những cỗ thi thể lạnh ngắt trong giấc ngủ.
Trong đêm xuân lạnh giá, từng cỗ thi thể bị lặng lẽ khiêng ra khỏi quán trọ, chất lên xe ngựa, rồi nhanh chóng rời đi, biến mất vào trong bóng tối.
Những người này cứ thế biến mất, từ đó về sau sống không thấy người, chết không thấy xác, như thể họ chưa từng có chuyến đi đến Từ Châu này.
Vương Lăng Ba rất không hài lòng nhìn Tạ Thu đối diện:
— Ta đường đường là một thái y, giáo sư của học viện y khoa Đại Minh, viện trưởng của học viện y khoa Ung quận, lại bị ngươi lôi đi làm mấy trò giết người này. Ngươi có biết không, ta là người cứu người, không phải giết người. Chỉ lần này thôi, nếu còn có lần sau, ta sẽ cho ngươi nếm thử cảm giác ba tháng không xuống được giường. Chính là cái loại đầu óc thì tỉnh táo, nhưng đến chớp mắt cũng thấy mệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play