Hoắc Quang bừng tỉnh:
– Thần hiểu rồi, Bệ hạ vẫn luôn cảm thấy áy náy với Ngô Hân. Cho nên đã chuyển phần áy náy đó sang cho Ngô Lĩnh.
– Coi như là có một chút đi. Ngô Hân, con người đó, thật đáng tiếc. – Tần Phong thở dài. – Nhưng Ngô Lĩnh là một kẻ tàn nhẫn. Một đàn cừu giao vào tay ông ta, trong nháy mắt, ông ta có thể biến chúng thành một bầy sói đói. Người này kiên cường, lại là võ quan xuất thân chính quy, có học thức của Trần Chí Hoa, nhưng lại tàn nhẫn hơn Trần Chí Hoa. Nói thật, trong số các tướng lĩnh hiện tại của chúng ta, người có thể so tài cao thấp với ông ta cũng chỉ có Tiểu Miêu thôi.
– Tiểu Miêu tâm địa mềm yếu. – Hoắc Quang lắc đầu. – Chuyện như giết tù binh, Tiểu Miêu tuyệt đối không làm được.
– Điều đó còn phải tùy lúc. – Tần Phong cười. – Từ sau khi Hồng Nhi chết, trái tim của Tiểu Miêu đã trở nên cứng rắn hơn rồi.
– Nói như vậy, Bệ hạ chuẩn bị trọng dụng Ngô Lĩnh này? – Hoắc Quang hỏi.
Tần Phong gật đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT