– Nghe đi, ngươi nghe đi! – Mộ Dung Hoành nghiêng đầu. – Nước, nước ngập trời sẽ nhấn chìm tất cả! Ha ha ha, Tần Phong, ngươi có thể trốn thoát, chạy thoát, nhưng đám binh lính này của ngươi có chạy thoát được không? Nghe thấy chưa, tiếng nước, lũ đến rồi!
Nhìn Mộ Dung Hoành có phần điên cuồng, Tần Phong có chút khó hiểu. Nước ở đâu ra? Không có lý nào Mộ Dung Hoành nghe thấy tiếng lũ về mà mình lại không nghe thấy.
Có lẽ Mộ Dung Hoành trong cơn điên loạn đã sinh ra ảo giác?
Tiếng nước không nghe thấy, nhưng tiếng áo bào phần phật trong gió lại truyền đến tai rất rõ ràng. Đó là Hoắc Quang.
Tần Phong ngẩng đầu, Hoắc Quang vừa vặn xuất hiện trước mặt hắn.
– Mộ Dung Hoành, đừng mơ mộng nữa. Nước sẽ không bao giờ đến, vì đám binh lính ngươi phái đi phá đê đã chết sạch cả rồi. – Hoắc Quang nhìn Mộ Dung Hoành, lạnh lùng nói.
– Không, không thể nào! Nước sẽ đến, các ngươi nghe đi, nước đến rồi! – Mộ Dung Hoành gào thét, ngẩng đầu nhìn trời. – Mặt trời lên rồi, lũ sắp đến rồi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play