Không khí đang nóng bỏng, Xích Xích đột nhiên chạy vào, quấn lấy dưới chân hai người, bám vào vạt áo của Tân Dịch, kêu ư ử. Tân Dịch đôi mắt còn mơ hồ nhìn xuống, Bách Cửu nhẹ nhàng vuốt ve lông mày hắn bằng ngón tay cái, mới buông người ra. Tân Dịch nhận ra dường như y có chút không vui, mặt đỏ bừng, lí nhí nói:
“Ta, ta dẫn nó ra ngoài một chút.”
Bách Cửu cười: “Đi đi.”
Tân Dịch ôm lấy Xích Xích rồi chạy đi. Khi hắn đã khuất bóng, Bách Cửu vẫn đứng yên tại chỗ, mãi đến khi cơn xung động lắng xuống, mới phủi phủi áo, thong thả bước ra.
Tân Dịch ôm Xích Xích chạy ra khỏi hành lang, lúc ấy trời đã về chiều, gió thổi phả lên làn da ấm nóng. Hắn chạy một mạch ra vườn, liền thấy Khúc lão đang đứng nhìn cây cỏ, thấy hắn vội vã tới thì không khỏi nói:
“Thế tử gia chậm một chút, chậm một chút.”
Tân Dịch vừa tới đã mồ hôi lấm tấm trán, Khúc lão nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play