Trên mặt Hạ An Thường cảm thấy lành lạnh, đưa tay sờ một cái rồi mở mắt ra, liền thấy gương mặt của Tạ Tịnh Sinh đã kề sát ngay trước mắt. Hắn lập tức tỉnh táo lại, nhíu mày nói:
“Ngươi đang làm gì vậy?”
Tạ Tịnh Sinh chống cằm cười nói: “Tâm trạng ta tốt.”
Hạ An Thường ngẩng đầu nhìn, thấy mực trên giấy vẫn còn chưa khô. Hắn lại liếc nhìn Tạ Tịnh Sinh, chỉ thấy y làm ra bộ dáng vô tội. Hạ An Thường vẻ mặt lạnh nhạt:
“Bút mực tốt như vậy, để ở đây thì uổng phí quá.”
Tạ Tịnh Sinh nghe vậy, thở dài một tiếng: “Ta cũng thấy như vậy.”
Hạ An Thường cảm thấy lời y có ẩn ý, nhưng lười suy nghĩ sâu xa. Hắn rút khăn bông từ trong ngực ra, tùy tiện lau vài cái rồi nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT