Tề Huy hoàn toàn không biết điều gì đã xảy ra, cũng không quan tâm đến những điều quá bình thường hằng ngày. Đi học, làm bài, ăn cơm, nghỉ ngơi, tất cả đều là mười phần đệ tử tốt.

Mà đây là năm thứ nhất cấp ba, lớp 1.1 đang chào đón một tiết học thể dục khó nhằn.

Thầy giáo thể dục rất khỏe mạnh, hơn nữa trông ông ấy vô cùng cường tráng, đến nỗi có thể lập tức dựng núi Lương Sơn.

"Nào, tiết học thể dục!" Thầy giáo thể dục bước vào phòng học và nói.

"Tuyệt!”

Các học sinh đều sôi nổi hẳn lên, cuối cùng cũng có thể thoát khỏi áp lực học hành căng thẳng để thư giãn một chút!

Một đám người chậm rãi đi theo giáo viên thể dục ra sân, sau khi chạy hai vòng sân thể dục, tâm trạng kích động của nhiều người còn chưa lắng xuống, phần lớn vẫn bảo mình còn có thể chạy thêm mười vòng.

Giáo viên thể dục không để tâm đến đám học sinh khó khăn lắm mới có dịp xả hơi, để họ tự lập đội đánh bóng chuyền.

Tề Huy cầm bóng chuyền, cậu nhìn xung quanh, các học sinh tìm bạn bè hai người một nhóm, hưởng thụ tiết thể dục khó khăn lắm mới có được này. Chỉ có một người đứng ở góc sáng sủa xa xa, giống như không hòa nhập được với nơi đây.

Không ai lập nhóm với cậu ta.

Tề Huy cầm bóng chuyền đi qua.

“Lục Quả.”

Ở cùng lớp lâu thế, Tề Huy cũng biết tên anh.

Người cúi đầu đứng trong góc hơi ngước lên, nhìn thấy thiếu niên tắm dưới ánh mặt trời, sau lưng như tỏa ra ánh sáng đi tới.

“Lập nhóm với tôi không?”

Lục Quả nheo mắt lại, rõ ràng sợi tóc dài đã che đi đôi mắt, nhưng vẫn cảm thấy mặt trời hôm nay hơi chói mắt.

Thiếu niên âm u tạm dừng một lúc, sau đó khẽ gật đầu. Mặt trời nóng rực chiếu lên đỉnh đầu, tỏa ra hơi nóng, phản chiếu bóng người gầy yếu dưới chân anh.

Tề Huy vẫn không thấy rõ biểu cảm anh như trước, cũng không thấy được gương mặt bị tóc mái che lại của anh.

Có điều chuyện này không quan trọng. Tề Huy tìm Lục Quả lập nhóm, Lục Quả đồng ý là được.

"Chúng ta qua bên đó đi." Tề Huy ôm bóng chuyền, chỉ vào một góc ở sân thể dục, đúng lúc chỗ đó không có ai.

Lục Quả vẫn gật đầu như trước.

Vì thế Tề Huy ôm bóng chuyền dẫn Lục Quả tới góc sân thể dục.

Tề Huy đi đằng trước, bước chân hơi nhanh, còn Lục Quả đi đằng sau, bước chân chầm chậm, nhìn từ xa Lục Quả như một cái bóng đen theo sát sau lưng Tề Huy.

Đi theo sát sao, tham lam vô độ.

Giữa sân thể dục có một nhóm nhỏ, có người vô tình nhìn góc sân thể dục mới phát hiện một màn này.

"Ôi mẹ ơi!" Cậu ta khoa trương nói: “Không thể nào? Thằng kia đi theo Tề Huy? Tề Huy cũng không chê cậu ta...”

Người nói chuyện chính là nam sinh cao to lực lưỡng xô đẩy trong lớp trước đó, nhưng cậu ta chưa kịp nói hết đã bị cắt ngang.

"Đừng nói nữa, luyện tập đi." Trong nhóm nhỏ, nam sinh đẹp trai ngầu lòi thu hồi tầm mắt vờ như lơ đễnh nhìn về phía kia lại, cầm bóng chuyền bắt đầu luyện tập.

"Dạ, anh Tô." Đối diện với anh đại của nhóm, nam sinh cao to không dám nói tiếp, không chú ý đến hai người ở góc sân nữa, bắt đầu luyện tập bóng chuyền.

Các học sinh đều lập nhóm hai người bắt đầu phối hợp luyện tập, cả sân thể dục càng thêm ồn ào.

Nam sinh đẹp trai nhân lúc rảnh tay khi tập bóng chuyền, thỉnh thoảng lơ đễnh nhìn hướng góc sân thể dục, thấy hai người đang luyện tập bóng chuyền, chợt cảm thấy chói mắt.

Thu hồi tầm mắt, nam sinh đẹp trai tiếp tục luyện tập bóng chuyền có điều sắc

Thu hồi tầm mắt, nam sinh đẹp trai tiếp tục luyện tập bóng chuyền, có điều sắc mặt hơi âm u.

Tại góc sân thể dục.

Tề Huy đang chăm chỉ luyện tập bóng chuyền với Lục Quả. Bóng chuyền tung lên cao, xẹt qua một độ cong đẹp đẽ trên không trung, được người khác bắt lấy một cách chuẩn xác rồi đánh bật về.

Bàn tay nhợt nhạt với những vết sẹo bất được quả bóng chuyền, và trả bóng chuyền lại bằng một cú xoay cổ tay. Một đôi mắt bị mái tóc che khuất đang nhìn chàng trai đối diện.

Ánh mặt trời quá mức chói mắt, cảnh sắc xung quanh như mờ dần, đến đường viền gương mặt thiếu niên cũng bị ánh sáng lu mờ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play