Trong cơn rối loạn đầu óc, phản ứng của Đào Hoành chậm mất nửa nhịp, rồi bỗng nghiêm túc hẳn, khác xa thái độ một giây trước.
“Bất kể bây giờ anh muốn nói gì hay làm gì, tôi yêu cầu anh lập tức ra ngoài. Tôi không cần anh chăm sóc, nếu anh rảnh thì cũng đừng giả danh nghĩa tôi mà chạy đến chăm tôi. Tôi chưa từng yêu cầu anh làm mấy chuyện này, cũng không cần anh vì tôi làm bất cứ thứ gì.”
Một khi đã lý luận, lời nói của Đào Hoành luôn có vẻ lạnh lùng vô tình, khiến không ít người theo đuổi phải chùn bước.
Sau đó, Đào Hoành bị đẩy ngã.
Bịch một tiếng, ngã xuống giường.
Nhìn chằm chằm trần nhà quen thuộc, Đào Hoành chớp mắt mấy cái.
“Anh chỉ muốn nói với em là, dù có bận đến mấy thì chỉ cần để ý một chút vẫn sẽ gửi được tin nhắn. Anh biết em không nhờ anh, nhưng anh là tự nguyện. Nếu học trưởng Đào Hoành bị bệnh thì đương nhiên anh sẽ đến chăm sóc. Yên tâm, sẽ không yêu cầu em làm gì đâu… À, nhưng nếu em chịu hôn anh một cái thì anh sẽ rất vui lòng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT