【Cậu không sợ bị mấy người kia phát hiện thật sao? Nói cho cậu biết, có vài người bắt đầu chú ý tới cậu rồi đấy, tốt nhất là thu liễm lại một chút đi.】
【……】
【Không phải chứ, tôi đang nói chuyện với cậu mà cậu cứ chăm chăm nhìn mấy cuốn tiểu thuyết đó hoài là sao? Nhìn nhìn nhìn, nhìn nữa là tôi cắn đứt mạng của cậu luôn bây giờ.】
Tiếng ồn ào vang lên liên tục, từng bông tuyết số nhiễu dần phủ kín màn hình, “Bộp” một cái, chiếc điện thoại trị giá mấy ngàn đột ngột sập nguồn, màn hình đen kịt.
Đào Hoành vẫn giữ vẻ bình thản, hoàn toàn không có chút áy náy nào khi lén lút lướt web trong giờ làm, cậu thậm chí chỉ liếc qua nhàn nhạt, như thể đang nhìn một sinh vật không tồn tại từ sau lớp kính mắt.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, màn hình khởi động lại, chính giữa hiện ra biểu cảm “0.o”.
【Cậu dám uy hiếp tôi? Tôi phục cậu thật đấy. Đánh không lại còn không thể bỏ chạy chắc? Thật là, sống với cậu đúng kiểu sống không nổi mà chết cũng chẳng xong. Rõ ràng tôi tìm cậu để cùng nhau thống trị thế giới, vậy mà cậu lại phản ứng như vậy. Ngoài việc đọc tiểu thuyết, truyện tranh, rồi ngủ, cậu còn làm gì khác không? Cậu có tự biết bản thân là [vật ô nhiễm] mạnh nhất không vậy?】
Đào Hoành chống một tay lên quầy bar, mắt vẫn dán vào cuốn tiểu thuyết, mãi sau mới nhàn nhạt đáp: “Mạnh nhất thì sao? Chẳng phải càng có thể làm điều mình thích hay sao? Ai quản được tôi chứ? Tôi cũng chẳng hiểu sao cậu lại giận dữ đến vậy.”
Lời lẽ cực kỳ chắc chắn, khiến người ta nghẹn lời, mà lại còn đúng đến không thể phản bác được. Giọng nói trong đầu lập tức gào rú như một kẻ thất bại phẫn nộ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play