“Tôi vì sao phải sợ hãi c·hết chóc…
“Kỳ thật tôi vẫn luôn tự hỏi, cậu nói xem chocolate rốt cuộc trốn ở đâu nhỉ? Có phải là ở căn phòng nào đó trên tầng cao nhất không?”
“Hay là nó có thể tùy ý di chuyển? Mỗi căn phòng đều bị vặn vẹo, nhiều phòng học như vậy, hơn cả trăm gian, chẳng lẽ tôi phải mò như mở blind box từng cái một để mở cửa? Như vậy thì phiền chết đi được.”
“Lại còn có thể vặn vẹo từng cánh cửa, chỉ để ngăn cản tôi đi vào. Nếu ở trong lĩnh vực của mình mà được vô địch như vậy, tôi cũng phải ganh tị đấy. Haiz, dạo này mấy con vật ô nhiễm đúng là chẳng gọi ầm ĩ nữa, toàn lặng lẽ tiến hóa.”
Ngừng lại vài giây, Đào Hoành lao thẳng đầu xuống dưới.
Đám dị dạng kia vẫn đứng nguyên tại chỗ, tay chống lên lan can, cúi mắt, nhìn chằm chằm, mặt không chút biểu cảm theo dõi toàn bộ quá trình.
Mãi đến khi bọn chúng phản ứng lại thì lập tức móc notebook trong túi ra, nhanh chóng ghi chép các lý luận và hiện tượng liên quan đến cú rơi, miệng lẩm bẩm, lớn tiếng ca tụng đây lại là một thần tích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play