“A, vừa rồi khoảnh khắc đó, tôi giống như cảm thấy toàn thân tràn đầy sức mạnh luôn á! Trời ơi, chẳng lẽ tôi là nhân vật truyền kỳ thật à? Có khi nào tôi chính là vai chính cứu rỗi thế giới không?”
“Cái cảm giác đó nó kỳ lạ lắm luôn, kiểu như... tôi cảm nhận được toàn bộ ô nhiễm không gian đều nằm trong tầm kiểm soát, á, đừng nói là do tôi tạo ra ô nhiễm nha, mà là tôi cảm giác mình có thể... cào nó xuống!”
“Thế là tôi làm! Tôi thử liền thì ai dè lại thành công thật! Không lẽ tôi đúng là thiên tài thiệt hả? Nhưng mà giờ lại không cảm nhận được gì nữa hết trơn, giống như sức mạnh bị bay mất rồi, giờ làm sao đây?”
Đào Hoành vừa nắm tay vừa thao thao bất tuyệt, giả vờ ngầu chưa được ba giây đã tự khai luôn mình có nguy cơ lộ tẩy.
Bởi vì nếu bộc lộ năng lực quá mạnh thì kiểu gì cũng bị kéo vô bắt làm việc, mà Đào Hoành thì chỉ muốn sống cái đời nhẹ nhàng đơn giản: một ngày một vòng, tuyệt đối không vượt quá năm tiếng đồng hồ.
Nói trắng ra là, mấy người làm ở Xử Lý Cục toàn làm việc mờ mắt, đen hơn cả “996” (*chế độ làm việc từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối, 6 ngày một tuần). Dù có hứa hẹn điều kiện tốt mấy, Đào Hoành cũng không bước chân vô cái nơi đó.
Vì muốn lời nói của mình nghe cho có lý, cậu còn học theo cách nói chuyện của Trương Nghệ Hiên – từ động tác đến thần thái đều bắt chước cực kỳ mượt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play