Hai người đồng thanh. Cố Văn Thì vẫn bình thản như không có gì, còn Đào Hoành thì chỉ mong chờ cơ hội trốn đi để... đi ăn vụng.
Đi cùng Trương Nghệ Hiên chính là thời cơ tốt nhất, cậu ta ngốc ngốc, giác quan kém, không để ý tiểu tiết, nói vài câu là tin ngay.
【Con người đúng là ngốc thật, giờ vẫn còn lo cho cậu kìa. Cậu có nhận ra không, Trương Nghệ Hiên đến giờ vẫn còn run lẩy bẩy đấy.】
【Người nhát gan đúng là không thể so được với Cố Văn Thì. Ít ra anh ta luôn giữ được bình tĩnh khi gặp chuyện.】
Trước lời mỉa mai của [internet], Đào Hoành không đáp, chỉ vỗ nhẹ sau lưng Trương Nghệ Hiên khi chuẩn bị ra cửa.
Trương Nghệ Hiên giật mình, cố gồng lên ra vẻ cứng cỏi: “Hà, tôi không sao đâu! Đào ca, thật đấy, giờ tôi gan to lắm rồi! Cậu đứng sau, để tôi mở cửa!”
“Khoan đã!” Thấy Trương Nghệ Hiên chuẩn bị mở cửa, Đào Hoành hoảng hốt ngăn lại, nhưng... đã quá muộn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT