【Không ngờ làm liều một cái, lại để cậu thật sự thành công.】[Internet] nói.
Đó là vào khoảnh khắc nguy cấp, ngay trước khi Cố Văn Thì đẩy cửa bước vào thì Đào Hoành linh cơ khẽ động, nhanh tay chạm vào sợi tơ mảnh trên đầu Trương Nghệ Hiên.
Thật ra thì, cậu cũng chẳng biết đó là thứ gì.
Sinh vật ô nhiễm được tạo ra sau này đâu có phải cái gì cũng biết. Giống như con người cần cả ngàn năm để hiểu chính bản thân mình, thì sinh vật ô nhiễm cỡ nhỏ không có năng lực “toàn tri toàn năng”, nó chỉ biết… ăn. Và đúng vậy, nó cũng chỉ biết ăn.
Tiếng bước chân của nhân viên chấp hành ngày càng gần, Đào Hoành càng nhanh hơn, vừa động đến thì cảm giác giống như chạm phải kẹo bông, mảnh tơ kia lập tức tan ra thành vô số sợi nhỏ, tầng tầng lớp lớp phân giải.
Giữa sự kinh khủng lại mang theo chút hài hước, tiếc rằng gương mặt của người trong cuộc thì cực kỳ nghiêm túc, như đang suy nghĩ xem phải xử lý món đồ kỳ quặc này thế nào.
Sờ nắn thử, vẫn thấy mềm mềm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play