Cùng lang cùng múa, sớm muộn gì cũng phải làm bạn với hiểm nguy.
Cho tới tận lúc cuối cùng, Đào Hoành cũng không trực diện vấn đề, chỉ im lặng theo sau Cố Văn Thì quay về ký túc xá, ngoan ngoãn kéo ghế ra, rồi ngoan ngoãn ngồi xuống.
Vì sao lại nói là ngoan ngoãn?
Bởi vì từ đầu tới cuối, đều là do Cố Văn Thì đưa ra lời đề nghị.
Tỉ như “Có muốn về cùng anh không?” hoặc là “Giờ ngồi xuống được chứ?” mấy câu nhẹ nhàng như không.
Rõ ràng là hỏi ý, nhưng lại mang cảm giác không cho phép từ chối, giống như đã quen với kiểu ra lệnh dịu dàng vậy. Đêm nay nhiệt độ tụt gần mười độ, không khí lạnh len lỏi vào từng khe hở.
So ra thì ánh mắt của Cố Văn Thì còn lạnh hơn cả thời tiết, cứ như muốn một ngụm nuốt trọn Đào Hoành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT