Giữa tiếng ngơ ngác của [internet], Đào Hoành nghiêm túc đưa ra câu trả lời chuẩn phong cách chuyên gia ẩm thực:
“Người bị cơ biến giống như thịt hợp thành, à, giống như thịt giả từ thực vật ấy. Không có gì thú vị. Với lại, con người là nguồn lao động của tôi, nếu ăn hết họ thì ai sẽ cung cấp một cuộc sống ổn định cho tôi chứ? Tôi cần xã hội này vận hành bình thường, cậu không biết à?”
Đào Hoành liệt kê một loạt lý do hợp lý. Cậu luôn rất rõ ràng về điều mình muốn theo đuổi.
Vì muốn lười, vì muốn sống bình thường, vì muốn mỗi ngày được đọc tiểu thuyết và một xã hội yên ổn là điều cần thiết.
Loài người có thể sáng tạo ra nghệ thuật, có thể tạo ra rất rất nhiều thứ thú vị, khiến Đào Hoành cảm thấy mới lạ và hướng tới.
【Tôi quyết định không bao giờ đoán suy nghĩ của cậu nữa. Đoán không ra. Tôi tưởng cậu không ăn là vì đạo đức chứ.】
“Tôi là quái vật, tôi có đạo đức gì chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT