Ngày và đêm chênh lệch nhiệt độ quá lớn, từng giọt sương sớm lắc lư đọng trên lá, suýt chút nữa rơi xuống. Trên mặt ngoài mỗi giọt nước, in bóng gương mặt nghiêm túc của Đào Hoành.
Đôi mắt ánh linh khí khẽ nheo lại, đầu lưỡi đỏ tươi chống lên hàm răng, sống mũi nhỏ nhắn bị sương thấm ướt, ngũ quan tinh xảo đẹp như tác phẩm hoàn mỹ nhất mà tạo hóa ban tặng, khiến người ta không nhịn được liên tưởng đến mấy bé mèo cao quý.
“Ha… ha…”
Tóc mái ướt đẫm theo nhịp thở phập phồng lướt qua vành tai, đuôi tóc còn vương sắc lam nhạt khó thấy, là dấu tích sau khi sử dụng năng lực. Vẻ mặt nghiêm túc lúc này như thể đang nói: “Mọi chuyện không ổn rồi.”
Vật ô nhiễm trước kia đâu có càn rỡ như thế này, số lượng giờ nhiều đến mức gặp hoài không hết, còn xuất hiện cả ô nhiễm vật cấp cao có thể theo dõi con người.
Nhưng nếu lúc này có ai ở gần Đào Hoành thì chắc chắn sẽ không nghe được chuyện đại sự sinh tử nhân loại gì cả, mà là chuyện liên quan đến… đồ ăn cho mèo.
“Bọn họ đổi ca rồi, giờ tan làm mới là tám giờ tối. Sau tám giờ sẽ có đội viên trực ban đặc biệt, mà đám đó thì không chuyên xử lý nhiệm vụ như thế này, có nghĩa là giờ chính là thời gian lý tưởng để ra ngoài kiếm ăn. Có 10% khả năng gặp được họ, và có... xác suất rất thấp chạm mặt Cố Văn Thì…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play