Tác giả: Tần Nguyên
"Ngươi thấy thuốc này không đủ dùng, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm ta mà lấy."
Tô Diệp mặt mày chân thành, một bộ dáng sẽ toàn tâm toàn ý phối hợp với hắn. Cũng không biết lời này mà bị cha nàng nghe được, sẽ có cảm tưởng thế nào. Nàng cũng là bị ép đến đường cùng, không còn cách nào khác. Nghĩ đến cái kết cục bi thảm kia, giữ khư khư phương thuốc Bí La có ích lợi gì? Cuối cùng hắn chẳng những có được phương thuốc Bí La, còn diệt sạch Tô gia. Nếu có thể hy sinh bí phương, giữ được Tô gia thì đã là kết quả quá tốt rồi.
Nếu nàng không đoán sai, e rằng vừa rồi những kẻ của Huyết Hàn Môn tới chính là muốn tiêu diệt môn phái để đoạt thuốc. Tuy rằng không biết vì sao bọn chúng lại đổi ý, nhưng lúc này nếu nàng không chủ động một chút, ai biết khi nào hắn sẽ lại lần nữa phái người tới?
Túc Khuynh nhìn nữ tử trước mắt tươi cười rạng rỡ, răng trắng môi hồng. Hoàng hôn chiếu rọi lên người nàng, như mạ một lớp vàng óng. Nàng kéo tay áo hắn, kề sát bên hắn như vậy, giọng nói mềm mại ấm áp, cực kỳ dễ nghe. Đôi con ngươi đen láy của hắn, khiến người ta không thể nhìn ra rốt cuộc đang suy nghĩ điều gì. Nửa ngày sau, chỉ thấy hắn thu lại vẻ mặt, yết hầu khẽ động một cái: "Ân nhân vì sao lại đối đãi ta tốt như vậy?"
Tô Diệp cố gắng tìm một lý do nghe có vẻ đáng tin cậy. Nhưng nàng mới gặp hắn ba lần, biết tìm lý do ở đâu bây giờ. Hắn nhìn chằm chằm nàng, ánh mắt bất động thanh sắc như muốn nhìn thấu nàng. Đầu nàng ngày càng cúi thấp, kéo kéo tay áo hắn, lắp bắp một câu: "Thì... thì chưa bao giờ gặp người nào đẹp như thế."
Túc Khuynh ngẩn người. Thấy nàng đầu sắp rũ xuống đất. Hắn khẽ nén một nụ cười, khóe môi đỏ thắm khép mở: "Ân nhân thấy ta đẹp, nên muốn cứu ta sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT