Tác giả: Tần Nguyên
Tiện nghi một chút cũng không chiếm được, ngược lại còn mất vốn sâu. Nghĩ đi nghĩ lại, Tô Diệp nhắm mắt lại, day day thái dương. Đêm qua nàng rốt cuộc đã nghĩ thế nào chứ? Lẽ ra nên chạy cho nhanh, còn cái việc bị người khác chiếm tiện nghi thì cứ để hắn bị chiếm đi, một nam nhân to lớn sợ gì chứ. Cứ thật sự cho rằng mình là một đóa hoa quý giá cần được nâng niu ư?
Đang suy nghĩ miên man, Tô Diệp chợt nghĩ đến những loài hoa quý giá trong hậu hoa viên của mình. Nàng bỗng mở choàng mắt: "Tiểu Hạnh, ngươi mang theo hai hộ vệ cùng ta đến hậu viện, đem tất cả hoa trong viện đào lên bán đi!" Những loài hoa đó hẳn là đáng giá không ít tiền.
Tiểu Hạnh vừa nghe, vội vàng gật đầu: "Dạ, Tiểu thư."
Tô Diệp kéo tay áo, một đường đi thẳng đến hậu hoa viên. Chỉ là…
Mặt trời chói chang, nắng gắt như đổ lửa. Tô Diệp đứng trên con đường lát sỏi đá trong hậu hoa viên của mình, nhìn một khoảng đất rộng lớn trơ trụi, nàng lặng im. Ba giây sau, nàng quay đầu nhìn về phía Tiểu Hạnh: "Hoa đâu? Bán rồi sao?"
Tiểu Hạnh cũng bị hỏi cho ngây người, sau đó lắc đầu: "Tiểu thư, ngài quý nhất những bông hoa này, không có lệnh của ngài, không ai dám bán đâu ạ."
Nghe câu trả lời này, Tô Diệp lại một lần nữa quay đầu nhìn về phía hoa viên trơ trụi. Cúi đầu nhìn kỹ lớp đất, nàng ẩn ẩn phát hiện những tàn tích rễ cây hoa. Cứ như từng bông hoa một, không phải bị người ta nhổ đi, mà là chỉ trong một đêm đã khô héo toàn bộ. Cả cái hoa viên rộng lớn như vậy, chỉ còn lại một nụ hoa vẫn thẳng tắp đứng sừng sững ở giữa.
Tiểu Hạnh thấy Tô Diệp dường như tâm trạng không tốt, vội vàng an ủi: "Tiểu thư, ngài xem còn sót lại một cây. Cây này là cây ngài quý nhất, chính là cây mà đêm đó ngài tự tay trồng đó ạ."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT