Tô Diệp nhận thấy ánh mắt của Phi Thần, cũng quay đầu lại nhìn. Cô thấy Túc Khuynh chỉ mặc một chiếc áo lót đơn bạc, đứng ở cửa thư phòng. Một tay hắn chống vào khung cửa, lặng lẽ nhìn cô.
Khuôn mặt không chút huyết sắc, đôi môi tái nhợt vô cùng, không biết có phải vì ánh trăng đêm nay hay không. Đóa Bỉ Ngạn ở khóe mắt lay động trong màn đêm, đôi mắt sâu thẳm nhìn cô, không nói một lời.
Bị hắn lặng lẽ nhìn như vậy, trái tim Tô Diệp đột nhiên thắt lại, đau nhói. Cách một khoảng sân và mấy bậc thềm, cô nhìn Túc Khuynh, giọng nói nhàn nhạt: "Ngươi không phải đang bận sao? Sao lại ra đây?"
Môi Túc Khuynh khẽ mấp máy, giọng khàn khàn và chậm rãi: "Đồ vật ân nhân để quên ở đây, đã tìm thấy chưa?"
Tô Diệp khựng lại, rồi gật đầu: "Ừm, tìm thấy rồi."
Hắn bình tĩnh nhìn cô, tay nắm chặt khung cửa đến nỗi đầu ngón tay trắng bệch, yết hầu khẽ nuốt xuống: "Vậy thì không tiễn."
Tô Diệp nhìn hắn một lúc, rồi thu hồi tầm mắt: "Ta nhận đường rồi, không cần tiễn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT