Tô Diệp đang tập trung đút thức ăn, nên chỉ gật đầu tùy ý: "Ừm."
Phi Thần rất biết điều, tự động rời đi.
Đút được nửa chén canh, thấy hắn không còn ho nữa, Tô Diệp liền rút ngân châm trên người hắn ra. Vừa rút, cô vừa không nhịn được hỏi: "Ta cho ngươi Bí La phải có mười mấy lọ, chỉ một tháng mà ngươi đã ăn hết sạch rồi sao?"
Túc Khuynh khựng lại một chút. Không biết có phải vì đã ăn được chút gì nên hắn hồi phục sinh khí hay không. Hàng mi dài đen của hắn rung động, hắn đáp: "Để quên ở đâu rồi."
Tô Diệp vừa nghe hắn nói vừa tiếp tục đút ăn: "Thế còn những thứ cho Phi Thần đâu?"
"Người nào đó" mặt không biến sắc: "Hắn cũng quên rồi."
Tô Diệp không tin lời hắn nói. Phi Thần và Phi Hàn xem mạng hắn còn quan trọng hơn cả mạng mình. Phàm là chuyện liên quan đến Túc Khuynh, hai người họ chưa bao giờ chậm trễ. "Quên mất"? Hắn coi cô dễ lừa đến thế sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play