Tống Giác cũng không ngờ, một câu nói của hắn lại có thể khiến người ta tức đến mức tỉnh ngủ.
Tô Diệp đang ngồi, còn Lâm Mạc Vũ đứng bên cạnh nàng. Đầu nàng nghiêng sang một bên, tựa vào người Lâm Mạc Vũ. Nàng đưa tay, chậm rãi sờ sờ chiếc nhẫn. Nhưng sờ mãi mới nhớ ra, không gian đã bị phong tỏa, không thể lấy đồ ra được.
Sau đó, nàng nhắm mắt lại, giọng nói hơi khàn: "Trong cảnh giới thí luyện, có một loại dược liệu tên là kim châu tử. Nó sinh trưởng ở những vùng ẩm ướt và oi bức, thường là dưới tảng đá. Màu của nó là nâu xám, lớn bằng nắm tay trẻ con, rất dễ bị nhầm lẫn với đá mà bỏ qua. Nếu tìm được kim châu tử, chân của ngươi sẽ có cách để chữa khỏi."
Nói xong, nàng ngước mắt nhìn Sở Lương. Ánh mắt Sở Lương khẽ động.
Tô Diệp lắc lắc cổ, hít một hơi thật sâu, rồi đứng dậy: "Đi thôi, đi tìm dược liệu."
Vừa dứt lời, mọi người đều không có ý kiến. Dù sao thì việc nhàn rỗi chờ đến tối để giành kim bài cũng khá nhàm chán.
Cuồng Chiến đẩy Sở Lương, mọi người cùng nhau tiến sâu vào rừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play