Khi Sầm Liêm về đến nhà, cha anh – ông Sầm Kiến Quân – nhìn chằm chằm vào huy hiệu trên bộ cảnh phục của anh rất lâu, sau đó lại nhìn giấy chứng nhận công trạng của anh cũng rất lâu.
Cuối cùng, ông Sầm không nói gì cả. Chỉ vỗ nhẹ lên vai Sầm Liêm một cái, rồi nhờ hàng xóm giúp cả nhà ba người đứng dưới tấm bảng “Gia đình vinh dự nhị đẳng công” treo ngoài cửa để chụp một tấm ảnh chung.
Lúc chụp ảnh, hốc mắt ông Sầm hơi đỏ lên.
Trái lại, mẹ anh – bà Liêm Nhã – phản ứng rất lớn. Bà kiểm tra từ trên xuống dưới người con trai, xác nhận anh không có thêm vết sẹo nào mới, mới thở phào nhẹ nhõm.
“Lập công to thế này, sao không nói cho ba mẹ biết một tiếng?” Liêm Nhã kéo tay con trai, giọng trách yêu. “Phá án thì quan trọng thật, nhưng con cũng phải giữ gìn sức khỏe. Nhị đẳng công đâu phải dễ lấy, đừng học ba con mà để lại nguyên một vết sẹo to tướng trên người chỉ vì lập công.”
Sầm Kiến Quân ngồi bên cạnh, không nói một lời.
Sầm Liêm phải dỗ dành mãi mới khiến mẹ yên tâm, cuối cùng cũng được thoát thân, trốn vào phòng mình đi ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play