“Trịnh Vĩ Hằng, anh đúng là... người tốt thật đấy.” Sầm Liêm đứng trước mặt hắn, lúc này đang bị ấn xuống đất, cười lạnh. “Không tự thú thì thôi, lại còn chủ động đến Cục để tặng cơ hội lập công cho hai đồng chí cảnh sát dự bị tụi tôi.”
Trịnh Vĩ Hằng bị đè xuống, sắc mặt không rõ, chỉ có ánh mắt tối sầm.
“Bên Lâm Du Thị chắc cũng đang trông chờ được gặp anh lắm đấy.” Sầm Liêm chậm rãi ngồi xổm xuống nhìn thẳng vào mắt hắn. “Án diệt môn ngày 19/8… chắc anh chưa quên đâu nhỉ?”
Trịnh Vĩ Hằng – đang giãy giụa – lập tức cứng người lại.
Hắn trợn trừng mắt, gắt gao nhìn Sầm Liêm, như muốn nhìn ra rốt cuộc tại sao tên cảnh sát trẻ trước mặt này lại biết được những chuyện kia.
“Áp giải hắn về phòng thẩm vấn. Đỡ mất công lằng nhằng.” Vương Viễn Đằng ra hiệu cho Dã và Vưu Giai Minh. “Hai người các cậu bắt được hắn, ghi lời khai chắc biết phải viết thế nào rồi chứ?”
Hai người họ vẫn còn chưa hết bàng hoàng, mãi đến lúc còng tay Trịnh Vĩ Hằng xong mới kịp hoàn hồn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play